Nguyệt Hạ

Trăng Muộn



Ai nỡ treo trăng dưới mảnh trời
Lung linh huyền ảo thật chơi vơi
Gió khuya lay động hồ sông lặng
Mưa muộn trải giăng biển nước khơi
Tháng tận năm cùng nơi xứ lạ
Đơn thương độc mã giữa giòng đời
Xa nhau lòng vấn vương hoài mãi
Thao thức đêm tàn bóng nguyệt rơi

Nguyệt Hạ
Cuối năm 2012

 




 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 26 tháng 12 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Trăng Muộn"